Ta đi giữa hội trường rộn ràng,

gặp lại thầy cô, bạn bè, học trò năm tháng.

Mỗi nụ cười – một niềm tin,

mỗi cái bắt tay – một chặng đường đã qua.

Ở Ninh Thuận, bệnh viện nhỏ bé,

những đứa trẻ nghèo mang đôi mắt lớn hơn tuổi đời,

những bàn tay run run chờ bàn tay bác sĩ.

Ta thấy tình thương lặng thầm thắp sáng,

giữa khó khăn vẫn vang lời nguyện ước.

Ta thấy bác sĩ nhi – quan tâm đến tất cả mọi thứ,

từ nhịp tim nhỏ bé đến nỗi đau của mẹ cha,

từ giọt sữa chưa đủ đến tương lai rộng mở.

Ta thấy ánh sáng trong đôi mắt đồng nghiệp,

thấy ngày mai nảy mầm từ trái tim hôm nay.

Hội nghị chẳng chỉ là bài giảng,

mà là bản nhạc viết bằng hy vọng và tình người.

Đường dài còn đó,

nhưng ta biết – cùng nhau,

trẻ em sẽ có một tương lai sáng hơn.

Ninh Thuận, 9/2025

Previous
Previous

Chế độ dinh dưỡng sinh ceton và người thầy

Next
Next

Cây xăng mưu sinh ven đường